《咏竹》
yǎo dìng qīng shān bù fàng sōng ,
lì gēn yuán zài pò yán zhōng 。
qiān mó wàn jī hái jiān jìn ,
rèn ěr dōng xī nán běi fēng 。
新竹高于旧竹枝,全凭老干为扶持。
xià nián zài yǒu xīn shēng zhě ,
shí zhàng lóng sūn rào fèng chí 。
yǒng 咏 zhú 竹 [ běi 北 sòng 宋 ] wáng wáng ān shí rén lián 怜 zhí 直 jié 节 shēng 生 lái 来 shòu 瘦 ,
zì 自 xǔ 许 gāo cái lǎo gèng gāng céng zèng yǔ hāo lí tóng yǔ yǔ lù lù ,
zhōng 终 suí 随 sōng bǎi bǎi dào dào bīng shuāng 霜 。
注:以上标红文字表示该字为多音字或者通假字等古今有多种发音的字。